Giữ em ở cạnh mình chương 5 ngoại truyện [Izana x Kakuchou]

 






Giữ em ở cạnh mình. Chương5

Tác giả : Đông Hy 

Thể loại: ooc, Koko x Inui Seishu, đam mỹ, boy love, chiếm hữu, ngược trước ngọt sau, đường trộn thủy tinh, otp KokoSeisui, truyện không liên kết với mạch truyện, fan fic TR, NOTP xin lướt quá

Bữa nay là ngoại truyện của cặp phụ [Izana x Kakuchou ]nhé

Tôi đã cắt H đi rồi, một phần để phù hợp với web

.

.

.

Ngoại truyện [Izana x Kakuchou]

Người đàn ông mặc vest đen từ từ bước vào phòng. Tay quẳng chiếc giày sang một góc. Hôm nay ở Phạm Thiên cũng chẳng bận rộn là bao. Đi làm mấy thứ linh tinh là cùng. Sáng ra ngoài đường thì là cá mập, còn bây giờ về nhà rồi biến lại thành cá con vậy.

“Anh về rồi đây”

“Về rồi hả, sớm thế”

“……”

“Vào ăn cơm này”

“Đến đâyyyyyy”-Kakuchou nhớ cái vị đồ ăn quen thuộc này lắm rồi. Đối với anh mà nói nhà hàng 5 sao chưa chắc đã bằng Izana. Trong bữa ăn anh cứ nịnh suốt làm cậu phải quát cho một tiếng.

“Thôi mà”

“Ăn không ăn, bực mình”

Nếu mà kể về Izana, em người yêu của anh thì nói sao đây nhỉ. Trong lòng anh, Izana chỉ cần được miêu tả trọn vẹn bằng hai chữ “Tuyệt vời”. Người gì đâu vừa xinh lại còn đảm đam nữa. Kiểu không có gì để chê mỗi tội cái nết. Cái nết của ẻm hơi kì. Sáng nắng chiều mưa giữa trưa không cầu vồng thì bão tố. Thế cũng đủ hiểu tại sao em được gọi là “nữ vương” rồi đấy. Để kể cho nghe

 

Vào một buổi chiều đẹp trời thoáng mát. Kakuchou đang nắm tay Izana hạnh phúc đi dạo thì gặp Rindou. Thấy thế Rin liền kéo luôn Izana đi , nói là mượn một tẹo rồi mất dáng, bỏ lại Kakuchou một mình.

 Hai người sau đó rủ nhau vào tiệm có tên “Sweet”. Nơi đây chuyên bán các đồ người lớn. Rindou nhanh nhảu lựa cho Izana một bộ hầu gái cùng vài cái khác.

“Sao, sao lại mặc cái này được, xấu hổ chết ấy”

“Không sao, mày cứ nghe tao, thế mới có tác dụng được chứ”

“Nhưng mà..”

“Không nhưng nhị gì hết, nghe tao, tao áp dụng rồi.”

Cậu đành phải nghe theo Rindou, đi ra tính tiền thanh toán. Chả hiểu sao cô nhân viên cứ nhìn bọn họ tủm tìm cười.

“Tạm biệt, chúc quý khác thành công, mong được gặp lại.”

Đấy, ý của Rindou là mặc cái đó vô cho Kakuchou xem, rồi coi phản ứng của anh như thế nào. Kiểu quái gì mà cậu cũng nghe theo. Lúc về đến nơi thì cứ lén lút.

.

.

.

.

.

 Một lát sau, Kakuchou đang ngồi làm việc thì Izana bước ra trong bộ hầu gái xinh xắn khiến anh suýt nữa sặc cà phê. Gì vậy chứ, em người yêu của anh có bao giờ chơi mấy trò này đâu, sao tự nhiên lại thế. Kakuchou và Izana mặt đỏ bừng nhìn đối phương, chả ai nói gì. Sau một hồi im lặng, anh lên tiếng phá vỡ bầu không khí.

“Izana, em..tính làm gì đấy”

“Anh đoán xem, em mặc bộ đồ này rồi làm gì”

Chết tiệt, sao cậu lại có thể quyến rũ như vậy chứ. Kakuchou gấp máy tính lại, kéo Izana về phòng. Đặt cậu ngồi lên đùi đối diện mình.

“Như này thì sao mà chịu được đây.”-Kakuchou vùi mặt vào ngực cậu mà thì thầm. Izana cũng ngượng lắm chứ nhưng chả nhẽ đến đây rồi lại dừng.

Cậu khẽ chạm nhẹ môi lên môi anh một cái. Thấy vậy Kakuchou được nước lấn tới, anh bắt đầu đưa lưỡi vào càn quấy khoang miệng cậu, hút cái mật ngọt quyến rũ chết người đấy, tham lam lấy đi dưỡng khí nhỏ bé kia. Sau một lúc Izana không thở nổi liên đánh nhẹ vào vai anh rồi kêu lên vài tiếng lí nhí. Kakuchou đành phải luyến tiếc rời ra, kéo theo một sợi chỉ bạc óng ánh. Lúc này, “cậu em” của anh đã cương đến đău rát rồi. Kakuchou đưa tay mon men vào trong váy, mơn trớn lấy phần đùi màu bánh mật của cậu, khiến cậu rung mình run người. Anh hôn từ trên cổ rồi dần xuống bên dưới. Cứ như vậy, theo trình tự, bộ váy được cởi sạch, chỏng chơ ở một góc. Liệu có ai thấy cảnh xuân đẹp đẽ này hiện hữu ngay trước mặt mà có thể dừng lại. Kakuchou cảm thấy thật may mắn vì hình ảnh quyến rũ này của cậu chỉ mình anh được chiêm ngưỡng thôi.

Cuối cùng không chịu nổi nữa, Kakuchou lao tới như con thú đang thèm khát gì đấy. Như vậy cũng chẳng lạ, Izana đã cho anh ăn chay hơn tháng nay rồi mà. Vả lại cậu còn vừa buông mấy lời kêu gọi dụ hoặc nữa chứ. Chính vì thế nên dây thần kinh lí trí duy nhất còn sót lại của anh cũng đứt luôn.

Vì lỡ chơi ngu nên đêm hôm đó anh đã dduj cậu ná thở.=))

.

.

.

.

 “Tên khốn, đồ tồi, đồ điên, hức, đồ biến thái, tên khùng, mả cha nhà mày, cút mẹ mày đi, đừng để tao nhìn thấy mày, tao quá sai lầm khi làm vậy.”

“ơ, anh đã làm gì”

Cậu dell thèm nhìn mặt anh cả tháng trời chỉ vì lí do Kakuchou “lỡ” làm cậu tới hơn 3 giờ sáng mới buông tha. Khiến cho Izana bị liệt giường nguyên mấy tuần liên tiếp. Kakuchou còn đang hoang mang tột độ kia kìa, rõ ràng cậu là người quyến rũ anh trước mà, sao giờ lại đổ tội cho anh. Kakuchou khổ quá mà.

Thế là vào một buổi họp trong sáng hôm đấy. Người ta đã nhìn thấy trên má No.3 lừng danh của Phạm Thiên hằn một vết tay rõ to, in hẳn vào mặt.

.

.

.

Chưa hết, đó vẫn chưa là gì so với việc này. Có một lần anh và cậu giận nhau, hai người cãi nhau um tùm. Để chọc anh mà Izana liền thân thiết với người đàn ông khác làm anh tức đến sôi máu. Trong lúc đấy, anh có to tiếng với cậu một chút làm cậu giận kéo Rindou ra quán bar ngồi uống bí tỉ. Uống xong lại quay ra phá tanh bành đồ đạc làm cho cậu phải gọi Kakuchou cháy máy.

“Alo, đến đón người yêu mày về đi”

“Ở đâu cơ, ồn vậy”

“Quán bar xax”

Kakuchou vội vội vàng vàng vác thân chạy đến thì cảnh tượng đập vào mắt anh quá khủng khiếp rồi. Izana say xỉn một tay túm cổ áo một thằng đô con ăn mặc như mấy tên nhà giàu mới nổi, tay kia chống lên bàn. Chửi rủa một hồi thì Izana đấm cho hắn một phát. Rồi cú thứ 2, thứ 3 cứ liên tục giáng xuống. Cái tên dưới đó cũng quá thảm đi thôi. Nghe thôi đã thấy đau rồi. Kakuchou vội xông vào can ngăn:

“Izana, thôi nào, không đánh nữa, không đánh nữa, khổ quá cơ”

“Đm mày là thằng nào, mày nghĩ mày là ai mà ngăn được bố mày. Người yêu bố mày là no.3 của Phạm Thiên đấy. Tránh xa ra để tao đạp chết cái thằng khốn kiếp này” – Izana trong cơn say không hề nhận ra Kakuchou. Cậu vung nắm đấm mà chửi thẳng vô mặt anh.

“Thôi mà là anh đây, là người yêu em đây mà”

“Cút ra, thằng này dám sờ mông ông đây, hôm nay không giết nó không được”

“Cái gì cơ”

“Hừ”

“Đm thằng khốn biến thái, dám sờ người yêu của ông “

Kakuchou nghe xong liền xông vô tẩn tên đó luôn. Cái tội dám động vào người yêu xinh đẹp dễ thương cute hột me bé nhỏ của anh à.

Lũ Ran với Rindou đứng đờ người nhìn cái mớ hỗn loạn. Bữa nay vắng mặt Sanzu, Sanzu giờ đang nằm ngủ cạnh anh người yêu Muchou của hắn rồi. Chứ nếu có hắn ở đây thì chỗ này sẽ loạn thêm nữa.

Đánh nhau xong xuôi, Kakuchou lại quay sang Izana tính đưa cậu về. Nào ngờ Izana tát bốp vào mặt Kakuchou một cái.

“Ai cho mày đụng vô người tao, biến đi, tao còn phải uống rượu”

“Anh là Kakuchou đây mà, Izana à”

“Không phải, mặt Kakuchou không phải như này, không phải mà, hức, ưm ưm..”

Kakuchou thấy có điều chẳng lành, và quả thật đúng như anh dự đoán.

“Ọeeeeeeeeeeeeeee, khụ, ọe, hộc”

Ôi mẹ ạ, may mà anh tránh được, nhưng đôi giày của anh bẩn hết rồi. Lúc này phục vụ mới đưa cho anh một cốc nước ý bảo anh đưa cho Izana uống giải rượu. Nào ngờ anh hiểu nhầm nên hất cả cốc nước vô mặt em người yêu để giúp ẻm giải rượu.

“Phụttttttttttttttttttttttttttttttttttttttt”- Ran đứng nhìn cảnh tượng mà mồm không nhịn được cười, phọt mẹ nước vào không trung. Rindou thấy vậy giật bắn mình.

“Hà há há, gan nó to thế bây”

Ran cười không nhịn được mồm. Hắn cười chảy cả nước mắt. Đằng này Izana cũng tỉnh lại đôi chút. Đôi chút của cậu là nhận ra mặt thằng bạn trai vô lương tâm của mình.

“Kakuchou..”

“Ừ, về nhà nha ngoan”

“Hức, huhuhuh.”

“Ơ”

“Mày là đồ khốn nạn, đồ vô lương tâm.”
“Từ từ khoan mà”

“Tao biết tao sai rồi mà, sao mày vẫn không chịu dỗ tao vậy, lại còn mắng tao nữa”

“Ơ, anh xin lỗi mà”

“Xin xin cái đầu mày ấy. Rõ ràng mày phải xin lỗi tao chứ, tao là vua còn mày là hầu cận mà. Lấy đâu ra chuyện hầu cận mắng vua chứ..hức”

Ran nhìn vị từng là tổng trưởng của mình khóc tùm lum lên mà đơ người mất năm giây, hóa ra Izana cũng có bộ mặt thú vị như này. Chán thật đấy, hôm nay hắn lại quên mang điẹn thoại mới cay, chứ không là quay lại làm kỷ niệm rồi.

“HỨC, mày làm sai thì mày là người sai. Tao làm sai cũng là do mày sai. Con chó bên vệ đường sai cũng là do mày. Hức huhu”

Kakuchou ngờ mặt với cái câu không thể nào vô lý hơn của người yêu anh. Có lẽ người yêu anh là cái đứa ngang như cua nhất thế giới. Kiểu dell gì cũng là do anh sai. Nhưng hôm nay mắng người yêu là anh sai thật

“Anh xin lỗi mà, anh sai rồi, từ lần sau không bao giờ dám mắng em nữa đâu nhé”

“Không biết, hứa để đấy hứa làm gì, huhu”

“Hú hú hù há hà hà há ha ha hặc khặc ặc ặc”

Rindou bên này rợn mình vì điệu cười của ông anh nhà mình. Ran ôm bụng lăn quay ra cười không ngớt.

.

.

.

“Huhuhu hức “

“Thôi, tao xin lỗi, tao yêu mày nhất mà, tao cõng mày về nhá.

“Nhớ chưa”

“Nhớ rồi”

“Nếu mà có lần sau thì..”

Izana dứt lời vớ cái chai bên cạnh phang mạnh xuống bàn làm nó vỡ tan tành. Cậu ngang nhiên giơ mảnh chai chĩa thẳng vô mặt Ran trước con mắt bàng hoàng của toàn dân thiên hạ.

“Tao lớn hơn mày đấy, nhớ cho kĩ. Nếu mày dám mắng tao, mày chết chắc.”

“Ơ ớ, mày chĩa vô thằng Kakuchou chứ mắc gì chĩa vô tao”

 “Rồi rồi”

Kakuchou cởi giày ra, cõng Izana mặt đang buồn thiu lên đi ra khỏi phòng bar. Để lại ông chủ quán sững sờ trước cái đống tổn thất lớn này.

.

.

Trên con đường về nhà ấy. Kakuchou không dùng ô tô nữa mà cõng Izana đi bộ. Trên đôi chân chỉ đi tất. Nói sao nhỉ.

Izana là người duy nhất Kakuchou chịu đi chân không cõng về. Điều này đủ hiểu anh yêu cậu đến nhường nào rồi. Dưới ánh đèn sáng mập mờ, cậu nằm lên lưng anh, tay vòng qua cổ. Hưởng thụ thời gian yên bình quý giá này. Đôi lúc vì còn chút say nên Izana lí nhí vài câu nhưng vẫn đủ để Kakuchou nghe được.

“Kakuchou..”

“Ừ anh đây”

“Tao ghét mày, mày mắng tao, chưa ai dám mắng tao cả”

“Rồi rồi, từ giờ không bao giờ mắng Izana nữa nhé”

“Hức, tao làm gì thì tao vẫn đúng cả, tao lớn hơn mày, mày không được cãi”

“Rồi, không cãi nữa, chỉ yêu thôi.”

“Hức, mày giận mày cạch mặt tao những hai ngày liền, mày biết tao cô đơn lắm không”

“Tao xin lỗi, giờ tao không để mày cô đơn nữa đâu”

“Mày nhớ mồm đấy”

“Ừ, hứa luôn”

Izana gật gù ậm à ậm ừ vài tiếng rồi thốt ra ba chữ “Em yêu anh”. Kakuchou lúc này hạnh phúc hơn bao giờ hết. Anh cũng đáp lại ba chữ “anh yêu em”. Izana nghe xong chả biết cảm xúc ra sao chỉ thấy cười hì hì suốt. Lâu lâu lại dụi cằm vào vai anh. Cậu thích cái sự ấm áp này lắm.

Có lẽ vì thế mà Kakuchou đi chân không vẫn không thấy đau dù chỉ một chút.

.

.

.

.

                CHUYỆN CHƯA KỂ

     1.Quy tắc đi đầu để sống chung với Izana của Kakuchou chính là:

-Dù trong mọi trường hợp mọi hoàn cảnh. Anh luôn luôn là người sai còn Izana sẽ mãi đúng (uy lực của nóc nhà)

     2. Có một lần Kakuchou lỡ “làm” quá nên bị Izana cho ăn chay 2 tháng

     3. Kakuchou thích nằm lăn quay ở nhà với người yêu đến nỗi số lần anh đến muộn buổi tụ tập hay họp của Phạm Thiên cao ngất ngưởng.

    4. Hồi còn ở Thiên Trúc Kakuchou từng giận Izana. Hồi đó không hiểu sao dù có sự trợ giúp của đám Ran nhưng Izana vẫn giận ngược lại được anh.

   5. Kakuchou vốn không sợ ma. Nhưng trong một lần đi chơi đã bị hiểu lầm là sợ ma và được Izana cho ngủ cùng. Từ đó, Kakuchou tự thêm cho mình một căn bệnh “sợ ma”

  6. Kakuchou và Izana không hề ngại ngùng mà trực tiếp phát cẩu lương giữa đám đông. Đặc biệt là trước mặt Haitani

 7 . Có đúng một lần anh suýt bật được vợ mình nhưng kết quả lại là một chiếc chảo chào đón cái mặt anh.

 8. Izana đôi khi lỡ nghe theo Rindou với Sanzu chơi dại quá mức và kết quả là liệt giường

 9. Kakuchou yêu Izana nhất. Thích ăn món Izana làm nhất. Muốn ôm Izana nhất. Nói chung trong lòng anh, cậu luôn là nhất. Anh cũng yêu cái nết cậu nhất dù cái nết ngang như cua đó rất khó ưa.

 

 

 

 

Đăng nhận xét

4 Nhận xét
Bình luận ở bên dưới để uh tụ mình nha