Đi chậm thôi để mà chắc, sống chậm thôi để còn chill.

 


Đi chậm thôi để mà chắc, sống chậm thôi để còn chill.


Giữa chốn phồn hoa náo nhiệt, chúng ta thường tất bật chạy theo những vội vàng của đời người. Dẫu biết rằng cuộc sống ngày càng phát triển, ngày một tốc độ hơn, nếu chúng ta không đuổi kịp nó là ta cũng như tự đào thải mình ra ngoài xã hội, ra ngoài vòng tròn đồng tâm ấy. Nhưng sống chậm là lối sống nhanh nhẹn với thời cuộc nhưng lại nhịp nhàng ở trong tâm. Sống bằng cảm nhận thực chứ không hư ảo, xa hoa và viển vông.

Ngắm cảnh đẹp cây cỏ hoa lá ven đường bằng mắt chứ không phải qua tấm ảnh trong điện thoại. Tâm sự và uống trà cùng nhau chứ không chỉ là qua facebook vài ba câu.

Giúp đỡ người khác bằng thái độ thành tâm và biết ơn với cuộc sống, làm những thứ đơn giản nhưng tốt cho tâm trạng như ngắm hoa, đan len, thưởng trà và ngắm cảnh hay đọc sách…

Thời gian là hữu hạn, chúng ta thực ra không quá bận đến nỗi không có thời gian hỏi thăm những người ta yêu thương dù chỉ là một câu. Chẳng qua, quãng thời gian đó chúng ta làm những chuyện khác và quên đi rằng đời người là một phép trừ , những khoảng thời gian dành cho người ta yêu vốn chẳng bao giờ là miên viễn.
Thời gian cũng sẽ chẳng quay trở lại như lúc ban đầu như ta mong ước, cho nên đừng để tất cả những kí ức đẹp nhất bị chôn vùi và lãng quên bởi cuộc sống quá hối hả.
Đi chậm thôi, làm nhiều hơn và cảm nhận.

Sống từ tốn và biết cho đi.

Yêu nhiều hơn để chia sẻ.

Đừng vội vã mà đánh mất đi cái êm ái, dịu dàng của sự sống.

Đăng nhận xét

0 Nhận xét
Bình luận ở bên dưới để uh tụ mình nha